Chống đẩy cùng cô chị Mahiru Sakura bím xinh chảy nước vào vai anh. Hứa Đình như có sức mạnh, dùng gậy đánh vào mặt cậu bé, trừng mắt nhìn cậu bằng đôi mắt hình quả hạnh nhân và nói, Mày vẫn không biết gì sao, Tôi… tôi… tôi đã đi theo anh trai cả của tôi để bắt hai người phụ nữ sống ở đây. Tôi muốn họ sống. Tôi không biết gì khác. Hàn Ngọc Lượng nhìn thấy người đàn ông run rẩy như cái rây, biết rằng anh ta không phải là người cứng rắn. Anh ta mỉm cười nhẹ và chỉ ngón tay vào dương vật của cậu bé. Anh ta và Hứa Đình có một thỏa thuận bí mật vì anh ta có thói quen đi theo con đường thứ ba. Thấy thiếu niên mặt đỏ bừng, cổ cứng đờ sắp hét lên, Hứa Đình nhét một cây gậy vào miệng cậu, dùng sức ấn, Sao lại hét lên, Xông vào nhà riêng, quấy rầy người dân nghỉ ngơi, muốn giết ta sao, Cậu bé cắn cây gậy của mình và bắt đầu run rẩy vài lần, lẩm bẩm, Anh, chị, em sai rồi.